Hành trình sắc màu đến khu Tiểu Ấn, Singapore
Tạm lánh xa những khu phố tài chính, chuyến MRT Downtown Line đưa tôi đến Little Indian để khám phá “trái tim" của cộng đồng người Ấn tại Singapore, một nền văn hóa nhiều sắc màu được dân du lịch rỉ tai nhau.
Nằm trên con đường Serangoon, ban đầu khu vực này là nơi định cư của những người lao động Ấn Độ, dần phát triển thành khu dân cư 200 năm văn hóa với những đặc điểm nhận dạng không thể lẫn vào đâu được: những bức tường tô vẽ đầy màu sắc, những ngôi đền hàng trăm năm tuổi, mùi vị nồng nàn của hương liệu và thứ âm nhạc xập xình sáng đêm.
***
Hành lang nghệ thuật với những dãy nhà nhiều màu sắc
Đây là đặc điểm đầu tiên khiến nhiều người dễ dàng nhận ra khu Tiểu Ấn. Tất cả những phối trộn tuyệt vời của bảng màu cứ như được phô diễn hết trên bề mặt kiến trúc của những ngôi nhà nơi đây.






Các tác phẩm tranh tường cũng là một trong những điểm nhấn văn hóa của khu Tiểu Ấn, không chỉ đẹp ấn tượng, mỗi bức ảnh là một phần trong cuộc sống thường nhật hay nét văn hoá lâu đời của người dân nơi đây.

Bức họa Fusion (Hòa trộn) trên đường Kerbau gửi gắm thông điệp về “Hình ảnh và âm thanh của mùi hương Ấn". Màu sắc bức tranh phối trộn khá bắt mắt tượng trưng cho những gia vị trong ẩm thực Ấn. Bàn tay, đôi mắt tượng trưng cho các giác quan. Những khối hình nón hay chóp tượng trưng cho những sạp hàng được bày bán trong chợ.

Gia vị Ấn phảng phất mọi ngóc ngách
Người Ấn có câu: "Cơm có thể không ăn, nước có thể không uống, nhưng cà ri là bất di bất dịch". Lạc bước vào lãnh địa của người Ấn Độ, bạn sẽ cảm nhận được mùi hương nồng nàn từ hoa, thực phẩm và hương liệu, đặc biệt là vị cà ri mà người Ấn thường dùng trong chế biến món ăn.

Hoa thường được xâu thành chuỗi, đính lên tóc và sử dụng trong hầu hết các dịp lễ quan trọng.Dạo bước trên đoạn đường này, bạn sẽ được ngửi thấy hương thơm ngào ngạt từ các loài hoa.Đi thêm một đoạn, bạn sẽ thấy mùi cà ri phảng phất khắp nơi.
Âm nhạc xập xình bất kể sáng đêm
Ngập ngụa trong thứ âm nhạc ồn ào cũng là một nét độc đáo khiến du khách dễ dàng nhận ra khu Tiểu Ấn. Mình đã rất thắc mắc tại sao người Ấn lại bật nhạc sáng đêm, giai điệu lại nghe khá kỳ cục nữa, thế là đánh liều một phen dạm hỏi một anh bạn người Ấn ở đây để vén màn bí mật.
“Người ta nghe nhạc giống như một cách làm giàu thêm đời sống tinh thần, an tịnh tâm trí, thu nhận những ảnh hưởng thánh thiện”, anh nói.
Nội dung của những bản nhạc là câu chuyện lịch sử hay bản kinh Hindu giáo, hoặc về “Tình yêu”, từ tình yêu đôi lứa, tình cảm giữa con người với con người, hay giữa con người với thiên nhiên, hoặc cũng có thể là những bài nhạc trong phim Bollywood. Một điều khá hay ở đây là, âm nhạc cũng có mục đích giáo dục cho những người thất học nữa. Và không phải YouTube hay các kênh nghe nhạc online nổi tiếng, phương tiện họ thường dùng để nghe nhạc là ‘Ti vi”, giống như các cụ nhà mình ngoài quê.

Khu vực thờ phượng với các đền, miếu ngàn năm lịch sử.
Khi nói về đền miếu, Little Indian là một “mỏ vàng lịch sử”. Tất cả những di tích kiến trúc tôn giáo được trùng tu và bảo quản rất tốt, là một phần trong đời sống tinh thần và là nơi thờ phượng thường xuyên lui tới của người dân.



Con đường Serangoon với một loạt những điểm dừng chân thú vị đã tạo nên điểm hấp dẫn cho Tiểu Ấn. Dù thời gian có trôi qua, mọi thứ có thể thay đổi nhưng có những giá trị vẫn tồn tại vĩnh viễn, đó chính là nền văn hóa hơn 200 năm tuổi “rất đẹp và tỏa ngát hương”.
Kết thúc cuộc hành trình, về đến nhà, mở vali ra, mùi hương liệu Ấn bay thẳng vào sống mũi, ngay cả khi đã giặt đến 1 - 2 lần nước, tôi vẫn nghe thoang thoảng đâu đó mùi hương bám trên áo quần. Nên có người hỏi, đi Singapore nhớ nhất điều gì? Tôi bảo là Tiểu Ấn, vì thực sự phải mất một tuần mới quên được là vì vậy.